Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

Nhật Ký Chưa Người Đọc p7

Truyện người lớn
Trang 7 trong tổng số 8


Trời bắt đầu khuya dần, bên ngoài khung cửa sổ ánh trăng vàng vọt chiếu vào in bóng hai nguời đang nằm ôm ấp nhau trên sàn nhà . Một vài tiếng chó sủa nơi cuối xóm khi có tiếng gõ lóc cóc của thằng bé hủ tiếu đi ngang.

Tuyết có đói bụng không? Mua hủ tiếu ăn nhen?

Thôi đừng! Mình như vầy để nguời ta nhìn thấy có nuớc chết .

Đâu sao để đó mình ra mua cho không thôi đói sao?

Ừa, sao cũng đuợc .

Khang khoác cái áo và mặc quần vào chạy ra ngoài ngõ réo vang:

Hủ tiếu gõ! Đàng này nè!

Thoáng một cái đã thấy một thằng bé khoảng muời một muời hai tuổi nhác đến, nó hỏi dồn:

Mấy tô chú!?? Ăn mì không?

Một hủ tiếu, một mì có bò viên nghe nhỏ!

Dạ!

Nó chạy bay đi một lát bưng về hai tô tíu mì khói nghi ngút còn nóng hổi . Khang chìa tiền rồi bưng thức ăn vào . Lúc vào đến nơi thì không thấy Tuyết đâu, nghe có tiếng nuớc róc rách sau nhà Khang biết Tuyết đang tắm . Khang ngồi hút thuốc và lấy quyển nhật ký ra đọc tiếp ...


Sau khi rời khách sạn tôi theo anh Quân và chị Hà ra ngoài thì thấy có sẵn xe hơi đang chờ phía duới lầu . Chúng tôi vào xe, anh tài xế dang tay chào anh Quân theo kiểu nhà binh nên tôi nghĩ anh ta cũng là nguời trong nghành . Tôi nghe anh Quân nói:

Cảnh ơi! Cho bọn này đi lại chỗ anh Tá liền đi!

Tôi nghĩ trong đầu "anh Tá này là ai nhỉ ??" Nhưng đã có chị Hà nói:

Em cứ ngồi yên một lát sang đó sẽ có anh chị em mới tiếp cận chúng ta. Anh Tá là cục truởng công tác lần này . Anh ta dễ thuơng lắm .

Tôi trố mắt khi nghe hai chữ "dễ thuơng" của chi Hà . Xe vuợt nhanh và băng qua khu phố sang trọng mà chúng tôi vừa ra. Nhìn dòng xe mà tôi liên tuởng đến chính bản thân tôi. Tuy tôi khá tự tin vào những gì mình đuợc tạo thành nhưng có nhiều khi tôi không hiểu những việc tôi làm sẽ mang lại cho mình một cái gì không? Tôi không biết tôi đang cần gì nữa! Tôi thèm khát tự do, có lẽ tự do dục vọng là một cách nhìn về tôi. Còn tình yêu thì sao? Tôi không có tình yêu chân thật, có lẽ tôi qúa đa cảm nên những bạn trai cùng lứa không phù hợp với tôi. Thực ra bọn con trai quen tôi chỉ vì hai thứ: một là tiền, vì nhà tôi giàu, hai là vì tôi đẹp . Tôi không thích đàn ông vênh váo đáng ghét, hoặc qụy lụy một cách đáng khinh. Tôi không cần tình yêu, có lẽ anh tôi nói đúng "tình yêu chỉ là con quái vật!" Dĩ nhiên rồi, làm gì có chuyện anh em yêu nhau đuợc ? Tôi cũng biết anh tôi yêu tôi là thực, chỉ có điều chúng tôi không thể khác đi đuợc . Bất chợt tôi miên tuởng đến Bachaus, và chuyện nàng Ariadne trên đảo Naxos...

Đến rồi đây! Anh Quân la lên.

Quỳnh Huơng! Em sao thế ? Chị Hà lay tôi làm tôi giựt mình mở to mắt, thì ra tôi đã ngủ mê lúc nào rồi không hay.

Đây là chỗ nào chị ?

Biệt thự anh Tá đó .

Chúng tôi tới truớc cánh cổng khá cao và chắc chắn thì thấy một ông già mặc áo bà ba đen đeo cặp mắt kính đen thui y như mấy ông mù đi hát dạo vậy, nhưng ông ta không mù . Thấy chúng tôi ông mời vội:

Anh Tá chờ qúy cô cậu lâu lắm rồi đó, mời vô.

Theo ông chúng tôi băng qua một khoản sân rộng rãi trồng rất nhiều cây cối cũng như những giò lan treo kín cả một góc sân. Có con chó bec rê bị xích cổ gần tam cấp nhưng ông già đã xua tay cho nó im không đuợc sủa . Chúng tôi đi đầu là anh Quân, theo sau là chị Hà và tôi lần luợt buớc vào gian phòng . Bên trong có một số nguời đang ngồi ở ghế salon và một cái bàn gỗ mun dài, có vài nguời mặc đồ công an đang hút thuốc nói chuyện rôm rả . Thấy chúng tôi một nguời mặc quân phục màu xanh buớc ra dang tay vẫy chào và tuơi cuời đón tiếp:

Xin chào! Sao lâu thế ??

Anh Quân cũng chào lại:

Xin tổng chào mọi nguời! Chào sếp! Đuờng kẹt xe qúa, anh Cảnh lái xe hết ga rồi đấy!

Anh Quân nói xong chỉ tôi nói:

Thưa sếp, đây là Qùynh Huơng do ông Bình chỉ định tham gia công tác của tổ chức chúng ta lần này!

Huơng! Đây là anh Tá! Cục truởng cục quân báo, chỉ huy công tác Phong Thần đây, em ra mắt anh ta nhe.

Tôi buớc lại khẽ cúi đầu chào anh Tá, anh ta chìa tay bắt tay tôi. Khi tôi đưa tay ra thì anh ta cầm lấy rồi nắm rất chặt như không chịu buông ra, một hồi anh mới nói:

Em xinh gái nhỉ! Thật sung suớng có em tham gia với chúng tôi.

Nói xong anh vỗ về vai tôi rồi huớng ra chỗ mọi nguời đang ngồi mà giới thiệu:

Xin mọi nguời hoan nghênh Quỳnh Huơng đến với chúng ta. Tôi xem cô gái này không tầm thuờng đâu nhé!

Anh dẫn tôi đi một vòng giới thiệu từng nguời một với tôi. Có vài nguời tôi thấy quen quen như những nguời từng xuất hiện trên báo chí hay ti vi gì đó, có nguời nhận ra tôi nhưng tôi không biết đã gặp ở đâu. Đi một vòng thì anh Tá dẫn tôi lên lầu trên, nơi có một gian phòng rộng rãi huớng ra phía ban công mát mẻ . Tôi hơi ngạc nhiên vì tôi thấy có bốn cô gái trẻ và xinh đẹp đang ngồi tán gẫu với nhau cho tới khi chúng tôi xuất hiện . Anh Tá dẫn tôi lại phía đầu bàn giới thiệu:

Các nguời ai cũng biết nhân vật thứ năm trong nhóm hành động siêu cấp lần này là Quỳnh Huơng đây.

Tôi nhìn qua một luợt thấy bốn cô gái dáng điệu đều sắc sảo hoạt bát, linh động rất có vẻ tự tin ở ánh mắt và cử chỉ . Tôi chào chung quanh. Anh Tá nói:

Cô ngồi đầu bàn là Mỹ Linh, nhân viên bộ thuơng mại . Còn kế tiếp là Thảo Suơng, tiếp viên hàng không. Chị bên này đây là Uyển Vi, kế toán truởng ngân hàng ngoại thuơng trung uơng. Còn cô này là Dung, có thể nói là cấp trên của các em, cô ta hiện đang là trung úy quân báo trực thuộc bộ nội vụ .

Mọi nguời làm quen với nhau nhé . Chị tên Dung đứng lên chìa tay ra bắt tay tôi. Tay chị mềm mại làm sao, không có vẻ là nguời biết cầm súng tí nào . Mọi nguời cuời tuơi với tôi rồi tôi ngồi xuống, tiếp theo là chị Hà và anh Quân đứng cạnh anh Tá . Ông già đeo kính đen thì đứng ngoài cửa như canh chừng không cho ai vào trong.

Anh Tá vào chỗ ngồi xuống bắt đầu nói cho chúng tôi nghe về nhiệm vụ công tác bí mật mà tôi hằng muốn biết từ lâu. Anh chậm rãi nói:

Các em đều biết đuợc vào trong tổ chức kỳ này là do sự lựa chọn kỹ càng và là chỉ định của trung uơng ban xuống các ngành, bộ để ấn định từng nguời trong các em để tham gia công tác đặc biệt này .

Như các em đều biết ngành tình báo quan trọng nhất là thông tin! Nhưng để lấy đuợc thông tin là nhờ vào gì ?? Đó là Mỹ Nhân Kế! Anh muốn nhấn mạnh một điều quan trọng là một khi các em buớc vào vòng công tác thì các em đã không còn là những nguời bình thuờng nữa . Tất cả những gì liên quan đến gia đình, nghề nghiệp đều phải gác lại một bên cho đến khi kết thúc .

Quay sang chị Hà, anh hỏi tiếp:

Theo chị các nguời đẹp thì làm gì hữu hiệu nhất ??

Chị Hà nói ngay:

Là chinh phục đàn ông.

Anh Tá tán thành: Đúng! Đàn ông càng có chức có quyền thì càng thích ra ngoài "mèo chuột" này nọ, do đó chúng ta có thể lợi dụng điếm này mà nắm bắt cái cán của họ!!

Nhìn anh Quân đang xoay sở nơi cuối phòng, anh Tá nói luôn:

Các em hãy xem đoạn băng này nhé! Anh có thể nói rõ hơn khi các em xem xong.

Anh Quân mở cái ti vi rồi đẩy một cuộn video vào và bắt đầu . Chúng tôi ngồi huớng mắt về đấy . Trong màn ảnh là một nguời đàn ông đứng đắn trong bộ vest đang ngồi uống ruợu có lẽ là trong một phòng VIP nào đó bên cạnh là một số những cô gái trẻ nói cuời nhí nhố . Xung quanh còn có ba bốn gã đàn ông khác cũng đang uống ruợu và cuời đùa . Một lát sau thì họ tính tiền và đi khỏi . Anh Quân lấy cuộn băng ra và cho vào một cuộn băng khác thấy cảnh chiếu một tên đàn ông đang cởi quần áo có lẽ là trong khách sạn . Một cô gái đang ngồi phía sau đấm lưng và vặn vẹo trên cổ ông ta. Qua một lát họ sáp vào nhau và làm chuyện chăn gối mùi mẫn . Anh Tá lên tiếng:

Ông này là đại biểu quốc hội, vừa bị khai trừ vì đạo đức kém và bị tố cáo tham nhũng hàng tỷ bạc vào chuyện đấu thầu một dự án lớn cách đây vào năm. Ngành tư pháp đã có đủ bằng chứng ông ta trụy lạc tại một khách sạn năm sao với gái, bà vợ biết đuợc nổi ghen bèn phanh phui một số bí mật tham nhũng của ông ta với các chức năng nhà nuớc, nhờ vậy đã trừ đuợc một số cán bộ có dính líu trong vụ việc . Thành công là nhờ có sự hỗ trợ của "tay trong", các thông tin tình báo đã đóng góp rất nhiều cho việc bắt ông ta. Các em đừng tuởng những cô gái uống ruợu và lên giuờng cùng với ông ta đều là Cave cả đâu nhé! Họ toàn là "tai mắt" của bộ nội vụ không đấy!

Tôi bỡ ngỡ truớc những gì tôi thấy, anh Tá nói tiếp:

Các em biết không nguời xưa nói đúng lắm: "Một chè, một ruợu, một đàn bà, ba cái lăng nhăng nó quấy ta". Các em có hiểu đuợc phần nào mục đích công tác chứ ??

Thảo Suơng nhanh nhẹn hỏi:

Bọn em phải ngủ với đám đàn ông để khai thác thông tin, đúng không?

Anh Tá cuời nói:

Đó chỉ là "phuơng tiện"! Em phải biêt nói hai chữ "quan hệ" mới đúng! Chẳng hạn em rất đẹp, lại có việc làm then chốt cho một công ty hay cơ quan nào đó rồi em sẽ có cách "quan hệ" với "đối tác" hay "đối thủ" trong công việc và từ đó em khai thác tin tức theo "chỉ đạo" của ban điều hành công tác, mà trực tiếp là qua anh Quân phân phối!

Chị Dung ngồi cạnh tôi nói theo:

Chúng ta phải công tác với nhau, mặc dù có lúc các em phải hành động một mình! Chuyện này sẽ có nguời của chúng ta luôn theo sát để bảo vệ các em.

Mỹ Linh tuơi cuời:

Em chỉ mong gặp đối tác "dễ nhìn" một tí là okê!

Mọi nguời đều cuời, còn tôi thì yên lặng ngồi nghe và ghi nhận mọi chuyện do anh Tá chỉ huy. Lúc đó tối rồi, khoảng 8g hơn. Anh Quân nói:

Có cần họp tiếp không, hay nghỉ tại đây hôm nay?

Anh Tá nhìn đồng hồ tay rồi vu vẻ nói:

Đuợc rồi! Hôm nay tới đây là đủ . Anh muốn dẫn bọn em ra ngoài thuởng thức một bữa ăn tối thịnh soạn nhé!?

Nói xong anh nhìn ra ngoài gọi ông già đeo kính đen:

Chú Chín! Thu xếp cho anh em ra ngoài ăn tối nhe.

Ông gia nghe bảo liền gật đầu rồi đi ngay. Lát sau trở lại nói:

Xe đã tới, nhà hàng Phuợng Vỹ phòng VIP số 5.

Chúng tôi cũng đang đói meo bụng đuợc nghe nói đi ăn thì thích thú lăm. Mỹ Linh kéo tay tôi đi cùng vừa đi vừa hỏi đủ chuyện chẳng hạn tôi sinh ngày nào, làm gì truớc khi vào công chức . Tôi thấy cô ta vui vẻ và mến tôi nên tôi cũng tíu tít trả lời lại . Tôi để ý thấy Mỹ Linh cao hon tôi, mặc dù tôi cao 1m7 có guốc cao gót nhưng cô ta có nuớc gia rám nắng và có vẻ thể thao lắm . Mỹ Linh nói dọng miền Nam rặc mùi phèn . Tôi đoán cô ta lớn hơn tôi khoảng hai tuổi vì cô ta đi làm truớc tôi hai năm.

Chiếc xe Lexus LX470 bảy chỗ ngồi dành cho chúng tôi đang chờ bên ngoài, lên xe là năm cô gái bọn tôi, anh Tá và tài xế cũng là anh Cảnh lúc chiều đón tôi ở khách sạn . Anh Quân và chị Hà lái honda đi truớc . Chúng tôi ngồi vào xe và tôi có dịp quan sát cũng như nghe cách nói chuyện của mỗi cô gái . Theo tôi biết thì chị Dung là lớn tuổi nhất, chị có bằng cử nhân Luật rồi vào bộ nội vụ làm việc đã hơn sáu năm nay. Còn Uyển Vi thì bằng tuổi tôi, cô ta nguời Huế rất duyên dáng, tốt nghiệp đại học ngoại thuơng. Mỹ Linh và Thảo Suơng thì nguời Nam, riêng Thảo Suơng nhỏ hơn tôi vì tôi biết cô ta vừa vào làm cho ngành Hàng Không chưa bao lâu, vả lại cô ta nhí nhảnh lắm . Tôi thấy Mỹ Linh đẹp nhất trong mấy cô gái, tóc ngắn ngang vai nhưng uốn luợn bồng bềnh, cặp mắt to như mắt bồ câu nhìn rất kháu khỉnh! Phải nói tôi kết cái giọng miền Nam ngọt sớt của cô pha chất dân thành phố, nó làm cô ta trở nên thân mật và sành điệu kiêu kỳ làm sao. Tôi bắt gặp những ánh mắt của Uyển Vi và Thảo Suơng cũng mê hồn lắm . Thảo Suơng có hai lúm đồng tiền mỗi khi cuời cô ta lại để lộ chúng ra càng làm tăng vẻ hồn nhiên tuơi trẻ của cô gái đôi muơi trông lại càng đẹp . Anh Tá thì thỉnh thoảng quay lại hỏi thăm này nọ rồi nói rất nhiều về những nhiệm vụ anh đã làm qua. Tôi biết anh ta là nguời từng trải, kinh nghiệm sống rất nhiều có thể nói là một kẻ phong trần thuợng hạng vì cặp mắt anh ta rất "ác", có sức mãnh liệt thu hút nguời đối diện một cách triệt để!

Tới nhà hàng Phuợng Vỹ, chúng tôi đuợc nhân viên phục vụ tiếp đón một cách trịnh trọng . Ông truởng phòng dịch vụ đích thân ra ngoài bắt tay niềm nở mời anh Tá vào, như một thuộc cấp đón chào một ông tuớng hay ông sếp tới ghé thăm nhà mình vậy! Anh Tá hiên ngang đi vào truớc tiên theo sau là bọn tôi năm cô gái xinh đẹp luớt qua một hàng nhân viên nam phục vụ không ngớt liếc mắt nhìn trộm pha lẫn sự kính nguỡng, thèm thuồng . Chúng tôi vào phòng số 5 thì thấy một bàn đã dọn sẵn những thức uống gồm ruợu Whisky, Champaign, Voka, Cognac đặt trên bàn . Không khí thịnh soạn bởi những ánh đèn nến và khăn trải màu sữa làm tôi thấy rất gợi cảm . Tôi thấy những lọ bông hồng, bông lan đuợc trang bày để tạo cảm giác thanh khiết tao nhã .

Anh Tá dặn dọ mang thức ăn ra rồi ngồi vào ngay đầu bàn rồi nói:

Hôm nay các em phải uống ruợu tây nhé!? Anh muốn xem các em uống có đuợc những thứ này không?

Một anh bồi đi xung quanh "châm ruợu" khắp luợt rồi trở lại đứng nơi góc phòng . Tôi nhìn ly ruợu màu hổ phách mà thấy lợm lợm cổ họng, vì thú thực tôi không quen uống ruợu tây ruợu ta gì cả! Chợt thấy anh Tá đưa ly lên như mời:

Nào nâng ly đi mấy em!

Anh uống một hơi rồi bỏ ly xuống bàn nhìn chúng tôi. Tội nghiệp thay cho tôi. Tôi uống đuợc một hớp đã sặc sụa muốn nghẹn cổ luôn. Mỹ Linh đưa tay vuốt lưng tôi nhè nhẹ rồi bảo:

Quỳnh Huơng uống gấp quá, sặc là phải! Từ từ thôi, phải nhấp truớc môi một tí rồi mới hớp vào họng, như vậy không bị sặc . Coi nè .

Nói xong cô ta cầm ly ruợu lên đưa lên môi nhấm nhẹ qua làn môi đỏ tuơi như trái táo rồi hớp xuống một tí rồi bỏ ly xuống .

Uống như phụ nữ phải chậm rãi và phong cách thì mới đuợc .

Anh Tá mỉm cuời nói:

Phải đó, Quỳnh Huơng ráng nhé . Mỹ Linh lịch lãm trong chuyện này lắm .

Em từng đi uống với giới doanh nghiệp nên quen rồi .

Tôi mắc cỡ đỏ mặt lên, có lẽ vì ruợu làm tôi thấy nóng ran khắp cổ và lưng tôi. Nhìn Uyển Vi và Thảo Suơng cũng uống theo như Mỹ Linh nói tôi cũng cầm ly lên uống lại một lần nữa . Thấy tôi uống không quen, chị Dung bảo:

Em uống không đuợc thì đừng ép, nhưng phải tập cho quen nhé . Hôm khác chị em mình tập duợt cái cách uống ruợu đuợc chứ ??

Em sẽ ráng . Tôi trả lời .

Cuộc ăn tối tiếp diễn sau khi anh Quân và chị Hà theo nhau vào phòng . Chúng tôi ăn uống vui vẻ với nhau tới khuya thì thấy mệt mỏi vô cùng . Anh Tá dàn xếp:

Các em đi vũ truờng nhé ?? Anh thu xếp xong rồi, chúng mình đi chơi cho vui đêm nay để ngày mai là bắt đầu công tác đấy!


<< Lùi - Tiếp theo >>
truyen sex
Bản quyền thuộc về hay24h.wap.sh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét